Tuesday, November 8, 2016

Con chó và chai nước hoa


Le chien et le flacon


« — Mon beau chien, mon bon chien, mon cher toutou, approchez et venez respirer un excellent parfum acheté chez le meilleur parfumeur de la ville. »

Et le chien, en frétillant de la queue, ce qui est, je crois, chez ces pauvres êtres, le signe correspondant du rire et du sourire, s'approche et pose curieusement son nez humide sur le flacon débouché ; puis, reculant soudainement avec effroi, il aboie contre moi en manière de reproche.

« — Ah ! misérable chien, si je vous avais offert un paquet d'excréments, vous l'auriez flairé avec délices et peut-être dévoré. Ainsi, vous-même, indigne compagnon de ma triste vie, vous ressemblez au public, à qui il ne faut jamais présenter des parfums délicats qui l'exaspèrent, mais des ordures soigneusement choisies. »


Con chó và chai nước hoa

«— Con chó đẹp của ta, con chó dễ thương, con lu lu thân mến, lại gần đây nào và thử ngửi thứ nước hoa thượng hảo hạng ngoài phố ta mới mua đây này. »

Và con chó, ve vẩy cái đuôi (tôi nghĩ đó là dấu hiệu nơi những con vật tội nghiệp này để bày tỏ tiếng cười và nụ mỉm), lò dò lại gần và dí cái mũi ẩm của nó với vẻ tò mò lên chai nước hoa đã mở nút; rồi, đột nhiên lùi lại kinh hoảng, nó sủa gâu gâu có ý trách móc tôi.

«— Ôi! con chó khốn kiếp, nếu như ta cho ngươi một gói phân, chắc hẳn ngươi sẽ hít hà đã đíu và không chừng ngốn sạch cả gói rồi. Hóa ra, ngay cả nhà ngươi, bạn đồng hành tệ bạc trong cuộc đời buồn tẻ của ta, ngươi cũng giống như công chúng. Đừng bao giờ đưa cho họ những mùi hương tinh túy. Những mùi hương tế nhị đó chỉ làm cho họ bực tức cáu kỉnh. Hãy chọn lọc kĩ càng cho họ những đồ rác rưởi phế thải mà thôi.»